Đấu La Đại Lục

Chương 285: Kỳ Nhung Thông Thiên, Hổ phá Long (3)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Đại sư cũng hướng Đường Tam gật đầu, _ ” Đã như vậy ngày mai đánh một trận
phân thắng bại đi. Cuộc chiến ngày mai, thắng bại cuối cùng đều là do bản thân
hai ngươi quyết định.” _

Nhìn mỗi người đồng bọn đều hướng đến mình gật đầu, Đường Tam một lần nữa nhìn
thẳng Phong Tiếu Thiên.

_ ” Được, ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi.” _ Trong nháy mắt này, ánh mắt
của Đường Tam chợt trở nên sắc bén, hơi thở ẩn chứa tựa như núi lửa sắp bùng
phát, hung hăng đánh lên người Phong Tiếu Thiên.

Phong Tiếu Thiên hạ ý thức lùi về phía sau một bước, nhưng lai rất nhanh tiến
lên trước một bước, hơi thở của hai người trong lúc đó va chạm kịch liệt.

_ ” Nếu ngươi thua, ta hi vọng sau này sẽ không thấy ngươi bên cạnh Hỏa Vũ
nữa.” _ Phong Tiếu Thiên cơ hồ cắn răng nói ra.

Thanh âm Đường Tam có chút lạnh lùng vang lên, _ ” Nàng là nàng, ta là ta, ta
cùng nàng không có một chút quan hệ.” _ Nói xong những lời này, hắn ôm Tiểu
Vũ, cũng không quay đầu lại, hướng về đoàn người Sử Lai Khắc học viện.

Mùi hỏa dược bên này tự nhiên khiến cho người ngoài chú ý, trong đó có cả Hỏa
Sí học viện.

Hỏa Vô Song nhìn muội muội có chút ngây ngốc bên cạnh, _ ” Đây là cái ngươi
muốn chứng kiến sao?” _

Hỏa Vũ mờ mịt lắc đầu, _ ” Ta không biết.” _

Hỏa Vô Song hai mắt đầy thâm ý nói, _ ” Vậy ngươi hi vọng người nào thu được
thắng lợi trong trận đấu này?” _

Hỏa Vũ trong nháy mắt này, nàng đột nhiên phát hiện, mình đối với chuyện đánh
bại Đường Tam cũng không quá khát vọng như vậy.

Trở lại doanh trại, tất cả mọi người tụ tập bên người Đái Mộc Bạch, trải qua
kiểm tra cẩn thận, Đại sư, Phất Lan Đức phát hiện thương thế của Đái Mộc Bạch
cũng không quá nghiêm trọng như trong tưởng tượng, đại đa số chỉ là bị thương
ngoài da thôi, gân cốt cũng rất bình thường, nghỉ ngơi vài ngày vết thương sẽ
khép miệng lại. Năng lực tự hồi phục của hồn sư mạnh hơn so với người bình
thường nhiều.

Mà tin tức bên Lôi Đình học viện truyền đến lại hoàn toàn ngược lại, Ngọc
Thiên Tâm bị thương rất nặng, đừng nói là khôi phục ngay, có thể là không cả
tham gia được Tổng quyết chiến. Lôi Động thì bị Đái Mộc Bạch phế đi một cánh
tay, không phải có được mấy tháng dưỡng thương thì đừng có hi vọng khôi phục.

Thực lực của Đái Mộc Bạch cùng Ngọc Thiên Tâm quả thật không sai lệch lắm,
nhất là lúc trước có tiêu hao một chút hồn lực, hai người lại càng cân bằng.
Chỉ có Đái Mộc Bạch là rõ ràng, trường trận đấu này hắn thắng được là nhờ Kỳ
Nhung Thông Thiên Cúc, Kim Cương Bất Hoại chẳng những giúp hắn ngăn cản không
ít tổn hại của lôi điện với cơ thể, mà cũng bảo vệ được xương cốt kinh mạnh
của hắn. Đối thủ của hắn, vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long vốn nổi tiếng về
phòng ngự cường đại, giờ từ ưu điểm lại biến thành nhược điểm.

Tuy thế hắn cũng không có biểu hiện sự cảm kích của hắn với Đường Tam, tình
nghĩa huynh đệ trong đó, không cần miệng lưỡi nói nhiều.

Để cho Đái Mộc Bạch dưỡng thương được tốt, cũng giống như lúc Đường Tam bị
thương, liền cho hắn một phòng riêng, mặc dù chưa ai nói qua cái gì nhưng Chu
Trúc Thanh tự nhiên sẽ phải ở lại.

_ ” Ngươi định tưởng tượng cái gì? Ta đi cho ngươi khỏi trêu chọc.” _ Nhìn Đái
Mộc Bạch băng bó đầy người, vẻ lạnh như băng trên mặt Chu Trúc Thanh biến mất,
ánh mắt nhu hòa khiến nàng nhìn qua càng thêm xinh đẹp.

_ ” Ta không làm vậy. Trúc Thanh, ngươi lại đây.” _

Chu Trúc Thanh đi tới trước giường của Đái Mộc Bạch, kéo cái ghế ngồi xuống.

Đái Mộc Bạch kéo tay Chu Trúc Thanh lại gần, _ ” Ngươi có phải vẫn còn rất hận
ta?” _

Chu Trúc Thanh liếc mắt nhìn hắn một cái, _ ” Tại sao ta phải hận ngươi?” _

Đái Mộc Bạch cười khổ nói : _ ” Bởi vì những sự tình không tốt cũ của ta, nếu
như không phải lần này quay về, ngươi thế nào lại đi tìm gặp ta? Thẳng thắn mà
nói, ta cũng không nghĩ tới, cha ngươi lại bỏ cho phép ngươi đến Thiên Đấu đế
quốc.” _

Chu Trúc Thanh lạnh nhạt nói, _ ” Ngươi thật sự cho rằng ta vì chuyện phong
lưu của ngươi mà tới tìm ngươi sao, đối với ngươi không thèm nhìn sao?” _

Đái Mộc Bạch sửng sốt một chút, _ ” Chẳng lẽ không phải?” _

Chu Trúc Thanh lắc đầu, _ ” Không phải. Nam nhân phong lưu không phải hiếm,
chỉ cần không hạ lưu, cũng chẳng phải vấn đề gì lớn. Nhưng ngươi không giống
thế, ngươi không phải người bình thường, ngươi hẳn phải hiểu được tương lai
của mình khốc liệt cỡ nào. Ta không hi vọng nam nhân của ta bị ngoại vật làm
lu mờ, ngày nào đó lại chết dưới quần đàn bà. Mẹ ta nói với ta, nếu như không
thể gả cho một người là nam nhân chính thức, không bằng cả đời không lấy
chồng.” _

Quang mang trong Tà Mâu của Đái Mộc Bạch có chút giật mình, _ ” Vậy ngươi vì
đốc thúc ta tu luyện nên mới đến đây?” _

Chu Trúc Thanh nhìn Đái Mộc Bạch, đôi mắt có thêm vài phần lãnh ý, _ ” Nếu như
ngươi không thể đạt được tới kỳ vọng của ta, ta chẳng những sẽ không gả cho
ngươi mà sẽ giết ngươi, sau đó sẽ tự sát.” _

Đái Mộc Bạch cười khổ một tiếng, _ ” Ngươi quả không hổ là nữ nhi của hắn, đó
là phong cách của cả một nhà các ngươi.” _

Chu Trúc Thanh thản nhiên nói: _ ” Như vậy có thể chết sao? Nếu như sợ thì cha
ngươi đã không để cho ta làm vị hôn thê của ngươi. Vận mệnh của ngươi đã được
thay đổi, nhất định không cách nào có thể tiêu dao như người thường được. Hôn
nhân của chúng ta khi đó, không chỉ là giữa hai người chúng ta, mà còn liên
quan đến gia tộc ta cùng ….” _

Nói đến đây, Chu Trúc Thanh đột nhiên dừng lại, cũng không phải là nàng đã nói
xong, mà thân thể nàng đã bị Đái Mộc Bạch hung hăng ôm vào trong lòng.

Mạnh mẽ hôn Chu Trúc Thanh, Đái Mộc Bạch cơ hồ như phát điên.

Chu Trúc Thanh rất thuần lương, nàng nhìn qua tựa hồ rất bình tĩnh, nhưng thân
thể nàng run rẩy trong ngực hắn lại bán đứng chính nàng.

Một lúc lâu sau, Đái Mộc Bạch buông Chu Trúc Thanh ra, hô hấp đã trở nên cực
kỳ dồn dập, trên khuôn mặt xuất hiện hai mảng đỏ ửng, _ ” Ta thật sự hoài nghi
ngươi có phải thực sự mới mười bốn tuổi không.” _

Chu Trúc Thanh khẽ cắn môi dưới, _ ” Ngươi thử nói xem, mấy đứa nhỏ chúng ta
có người nào nhìn qua là giống người mười mấy tuổi không. Ngoại trừ Mã Hồng
Tuấn được viện trưởng kiếm về, còn cả Áo Tư Tạp xuất thân bình thường ra, năm
người chúng ta còn lại ai không phải có chuyện cũ? Đường Tam ta nhìn không
thấu, Tiểu Vũ tương tự cũng không nhìn ra, ngay cả Vinh Vinh cũng không phải
đơn thuần như bên ngoài.” _

Đái Mộc Bạch nhíu mày nói, _ ” Nói điều này làm gì, bất luận sau lưng bọn họ
là gì nữa, chỉ cần ngươi nhớ kỹ, chúng ta vĩnh viễn là đồng bọn, vậy là đủ
rồi.” _

Chu Trúc Thanh cũng không có phản bác lại, mà yên lặng gật đầu, sau mấy lần
‘đồng sinh cộng tử’, cùng nhau kháng cường địch, mặc dù mỗi người Sử Lai Khắc
thất quái đều sở hữu bí mật, nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến tình cảm lẫn
nhau giữa họ.

Đái Mộc Bạch bởi vì lúc trước dùng quá sức ôm lấy Chu Trúc Thanh khiến cho
viết thương vỡ tung ra, lại mạnh mẽ lần nữa ôm nàng vào ngực mình, _ ” Nói cho
ta biết, bây giờ ngươi có nguyện ý là thê tử của ta không?” _

Chu Trúc Thanh ngây người một chút, ngẩng đầu nhìn ánh mắt tràn ngập tính
chiếm hữu của Đái Mộc Bạch, yên lặng gật đầu.

Đái Mộc Bạch đột nhiên nở nụ cười, _ ” Ta nhớ kỹ, ngươi vừa có nói qua, nam
nhân phong lưu cũng không phải xấu, chỉ cần không hạ lưu là được, đúng không?
Ngươi mới mười bốn tuổi, ta cũng chưa muốn xuống tay với ngươi, ta cũng đã bỏ
rất lâu rồi.” _

Ánh mắt của Chu Trúc Thanh chợt trở nên sắc bén, một ngọn tiễn đột nhiên xuất
hiện trong tay, dướng đến hạ thân của Đái Mộc Bạch hoa hoa vài cái, _ ” Ngươi
cứ thử xem, trước kia ta không có thừa nhận ngươi là hôn phu của ta, ngươi có
làm gì ta cũng không quan tâm. Bây giờ ngươi đã làm nam nhân của ta, nên chỉ
có một mình ta, nếu như để ta biết được ngươi ra bên ngoài làm chuyện xấu,
ngươi không quản được cái thứ dưới kia, vậy ta sẽ giúp ngươi cắt béng nó đi.”
_

_ ” Ách …” _ Đái Mộc Bạch sắc mặt trắng bệch, nhìn Chu Trúc Thanh, đối với
cô gái trong lòng ngực này, hắn thực không biết nên yêu hay nên hận đây.

Tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục đại chiến, trận đấu thứ mười ba
được bắt đầu, đối với đại đa số học viện tham gia mà nói, vị trí ở Tấn cấp
chiến đấu đã được định trước, vòng đấu gần cuối cùng đã bắt đầu, các đội đều
cố gắng để cho các đội viên không bị thương, sẵn sàng cho Tổng quyết chiến,
nhưng vẫn có hai học viện vẫn như trước giương cung bạt kiếm, khí thế hừng
hực, đó chính là hai đội thắng liên tiếp mười hai trận, Sử Lai Khắc học viện
là Thần Phong học viện.

Mỗi học viện đều phải tham gia mười bốn trận đấu, địch thủ vòng cuối của Sử
Lai Khắc học viện và Thần Phong học viện đều không quá mạnh, việc chiến thắng
hẳn không phải vấn đề, bởi vậy để quyết định ai sẽ là quán quân học viện của
Thiên Đấu đế quốc Tấn cấp chiến đấu, phải xem kết quả của trường trận đấu hôm
nay, hai đội ngũ toàn thắng chạm nhau.

Trận đấu này, từ việc hôm qua Phong Tiếu Thiên bắt đầu hướng đến Đường Tam
khiêu chiến, đã biến thành trận đấu của riêng hai người.

Hôm nay sáu trận đấu lúc trước đã kết thúc, trận đấu quan trọng nhất, Sử Lai
Khắc học viện cùng Thần Phong học viện đánh một trận được tiến hành cuối cùng.

Đội viên của Thần Phong học viện đứng thành một hàng, Phong Tiếu Thiên đứng ở
ngay trước mặt bọn họ.

_ ” Các huynh đệ, các ngươi có tin ta không?” _ Phong Tiếu Thiên trầm giọng
hỏi.

Có thể tham gia đại chiến này đều là tinh anh sắp tốt nghiệp của Thần Phong
học viện, bọn họ ở cùng một chỗ với Phong Tiếu Thiên không phải chỉ một hai
ngày, nhưng đều là lần đầu tiên thấy vẻ mặt này của hắn.

Người đội viên ở ngoài cùng bên trái không chút do dự nói, _ ” Đội trưởng,
người đi đi, bất luận là thắng hay bại, chúng ta đều ủng hộ người. Nếu như
người không có khả năng thắng được Đường Tam, vậy tràng chiến đấu này chúng ta
cũng không thể chiến thắng. Người là đội trưởng của chúng ta, cũng là hạch tâm
của chúng ta, ta tin tưởng ngươi, những người khác cũng đồng ý.” _

Phong Tiếu Thiên thở dài một tiếng, _ ” Ngày hôm qua Đường Tam nói một câu mà
ta rất cảm xúc, trước kia ta nhận định đội ngũ là chính mình, nhưng ta đã sai
rồi, chiến đội chính là thuộc về mỗi người chúng ta, các huynh đệ, cảm ơn các
người tin tưởng, bất luận như thế nào, ta cũng sẽ tìm mọi cách để chiến
thắng.” _

_ ” Đội trưởng, bất luận thắng hay bại, chúng ta đều tin tưởng ngươi.” _

Khi Đường Tam cùng Phong Tiếu Thiên phân biệt từ hai hướng đi vào sàn đấu, các
học viện đang xem cuộc chiến đều nổi lên một trận ầm ĩ, bọn họ hiển nhiên
không ngờ đến, trận đầu tiên Thần Phong học viện và Sử Lai Khắc học viện đều
đưa ra đội viên mạnh nhất của mình.

Đội trưởng Phong Tiếu Thiên của Thần Phong học viện, bốn mươi bốn cấp cường
công hệ chiến hồn tông, vũ hồn Tật Phong Song Đầu Lang.

Đội phó Đường Tam của Sử Lai Khắc học viện, bốn mươi hai cấp Khống chế hệ
chiến hồn tông, vũ hồn Lam Ngân Thảo.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận