Tượng Giáp tông luôn luôn lấy phòng thủ rồi phản kích làm phương thức chính,
lúc này mắt thấy Sử Lai Khắc học viện muốn toàn lực phát động công kích, Hô
Duyên Lực không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Chỉ cần tiêu hao hết hồn lực của
các ngươi, còn sợ không thắng được sao? Hai mươi giây, ta muốn nhìn xem các
ngươi làm thế nào để hạn chế huynh đệ ta trong hai mươi giây đây.
Đường Tam rất nhanh đã dùng hành động nói cho Hô Duyên Lực biết hắn làm thế
nào để khống chế các thành viên kia của Tượng Giáp tông trong hai mươi giây
thời gian. Đồng thời phát động với quấn quanh, ngoài Hô Duyên Lực ra thì cả
sáu người kia của Tượng Giáp tông dưới chân đồng thời mọc lên mười sáu căn Lam
Ngân thảo trong nháy mắt ngưng tụ thành ***g giam, đây chính hồn kỹ thứ tư của
hắn Lam Ngân ***g giam. Cùng lúc đó, hồn kĩ kí sinh cũng phát động, kể cả Hô
Duyên Lực, trên cơ thể mỗi người mọc thêm một tầng Lam Ngân thảo.
Thoát khỏi một tầng mất bốn giây không đồng nghĩa với thoát khỏi hai tầng mất
tám giây. Gia tăng cộng hưởng cùng với năng lực hạn chế còn lớn hơn trong
tưởng tượng của Ho Duyên Lực rất nhiều. Ngoài đầu ra thì cả thân thể hắn lúc
này đã bị Lam Ngân thảo bao bọc lại.
Từ ngay lúc đầu chiến đấu, Đường Tam chỉ bằng nhạy cảm phán đoán của mình cũng
đã đem toàn cục trận đấu nắm trong lòng bàn tay. Bằng vào phi hành Ma Cô
Tràng, hắn đã đem ưu thế lớn nhất của đối thủ giảm đi rất nhiều, bằng vào sự
mạnh mẽ của ba loại kỹ năng khống chế cũng đã khiến đối thủ bị hạn chế cao
nhất. Hai mươi giây, là tính toán của hắn đủ để khống chế sáu người còn lại.
Đường Tam nhanh nuốt vào một cây khôi phục đại hương tràng, sắc mặt đã trắng
bệch, hắn chẳng những bằng Khống Hạc Cầm Long khống chế hành động của năm đồng
đội, lại trong nháy mắt phóng xuất ra ba hồn kỹ, hồn lực trong cơ thể trong
phút chốc đã mất đi hơn một nửa. Hô Duyên Lực phán đoán cũng không sai, bởi vì
bọn họ bảy có hình thể thật lớn, khiến kỹ năng quấn quanh phải tiêu hao hồn
lực rất nhiều. Chỉ cần bọn họ thật sự có thể thoát ra vài lần thì Đường Tam
nhất định phải hạ xuống thôi.
May là, sau lưng Đường Tam còn có Áo Tư Tạp, với Khôi phục hương tràng của Áo
Tư Tạp cuồn cuộn không ngừng bổ xung đã khiến Đường Tam nhanh chóng khôi phục
một chút hồn lực.
Hổ rống, mèo ngâm, xương cốt biến hoá, đủ loại âm thanh xảy ra trong không
trung mà bùng nổ. Năm người cùng lúc hướng Hô Duyên Lực công kích.
Mục đích của Đường Tam rất đơn giản, Hô Duyên Lực là một đối thủ cực mạnh,
cũng là kẻ cầm đầu trọng yếu nhất của đối thủ. Chỉ cần có thể đánh bại hắn
trước, như vậy, trận đấu này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Đối thủ cũng không có
khống chế hệ hồn sư, Hô Duyên Lực chẳng những là đội trưởng của bọn hắn, đồng
thời cũng là linh hồn của cả đội. Đánh bại Hô Duyên Lực sẽ khiến tâm lý của
đối thủ chịu đả kích thật lớn. Mặc dù Đường Tam cũng phán đoán được Hô Duyên
Lực có lực phòng ngự cực kỳ kinh người, nhưng cho dù hắn có mạnh mẽ hơn nữa
cũng không thể trụ vững dưới công kích mạnh mẽ của năm người trong hai mươi
giây.
Từ thời điểm song phương phóng thích ra vũ hồn, Đường Tam một mực tìm kiếm
chính là sơ hở của đối thủ, tựa như lúc đầu đối phó với Lam Điện Phách vương
Long gia tộc Ngọc Thiên Hằng giống nhau. Chỉ là lũ mập mạp này lại bảo trì
được đội hình rất tốt, cho nên vạn bất đắc dĩ Đường Tam không thể không nghĩ
cách để tạo cơ hộ đánh bại Hô Duyên Lực trước.
Tại vị trí khách quý, Hô Duyên Chấn tức giận mắt trợn tròn, đứng bật dậy. Mắt
thấy đứa cháu mà mình đắc ý nhất sắp bị năm tên hồn sư tập trung công kích,
đáy mắt hắn nhất thời xuất hiện làn sóng quang mang mạnh mẽ, Môi máy động vài
cái.
Trữ Phong Trí ở một bên lạnh nhạt nói: _ “Hô Duyên tông chủ làm gì vậy? Tựa hồ
ngài muốn phá bỏ tính công bình của giải đấu sao.” _ Hắn căn bản không cần
biết Hô Duyên Chấn đang nói gì, cũng hiểu được là hắn đang thông qua năng lực
truyền âm để chỉ điểmcho cháu mình.
Hô Duyên Chấn hừ một tiếng, một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình, _ ” Ta
không rõ ý của Trữ tông chủ là gì?” _
Trữ Phong Trí lạnh nhạt cười, không có tiếp tục lên tiếng, dù sao truyền âm sẽ
không lưu lại chứng cớ gì cả. Hắn cũng muốn xem xem tình thế Hô Duyên Chấn đã
chỉ điểm cho cháu thế nào, hơn nữa hắn càng muốn biết Đường Tam làm thế nào để
kiểm soát lại tình hình.
Nhưng Trữ Phong Trí nghĩ không ra chính là Hô Duyên Chấn thông qua truyền âm
nhập mật chỉ nói cho Hô Duyên Lực đúng hai chữ, nhưng hai chữ này lại đem cục
diện mà Đường Tam vất vả kiến tạo bị thay đổi hoàn toàn.
Từ miệng Hô Duyên Lực phát ra một tiếng quát lớn, trên người đệ tứ hồn hoàn
chợt lóe sáng, chẳng những Lam Ngân thảo trên người nhanh chóng bị phá huỷ,
đồng thời da tay hắn lại một lần nữa xuất hiện biến hóa, thêm một tầng băng
lăng tạo thành một tầng phòng ngự nữa.
Oanh—-, Kinh Linh hóa thân thành bộ xương khô, đệ tam hồn kĩ cuồng chiến
đánh tới đầu Hô Duyên Lực, song chưởng của hắn biến thành cốt đao (Đao Xương )
trong nháy mắt bộc phát ra hơn mười trảm. Nhưng kinh khủng chính là bằng vào
kỹ năng cuồng chiến đó chỉ có thể lưu lại vài đốm lửa tung tóe trên đầu đối
thủ, dĩ nhiên không cách nào tạo ra chút thương tổn cho đối phương. Kinh Linh
thậm chí còn nhìn thấy Hô Duyên Lực hướng tới mình nhếch miệng cười.
Theo sát Kinh Linh đánh tới chính là Chu Trúc Thanh. Nàng cũng vận dụng công
kích cực mạnh của mình là U Minh Trảm, trong nháy mắt bộc phát, hai tay hợp
tại phía trên đầu đối thủ, hơn nữa bằng vào khí thế trên bốn mươi cấp hồn lực
của nàng từ trên trời giáng xuống, một kích này cực mạnh, không phải một kích
lúc trước của Kinh Linh có thể so sánh được.
Trong tiếng nổ ầm ầm, cho dù lấy phòng ngự của Hô Duyên Lực, dưới một kích này
hai chân hắn đã hoàn toàn ghim chặt vào mặt đất. Ở giữa trán đã xuất hiện một
vệt màu trắng, tầng phòng ngự băng lăng bên ngoài lúc trước trong nháy mắt đã
nứt ra, thân thể Hô Duyên Lực cũng rung chuyển.
Phải biết rằng, hiện tại hắn đang trong tình thế bị động, bị Chu Trúc Thanh
với cấp bậc không kém hơn hắn bao nhiêu một kích toàn lực chém xuống mà vẫn
không bị thương thì đã là cực giỏi rồi .
Hoàng Viễn cùng Đái Mộc Bạch cơ hồ đồng thời tiếp cận, Bạch Hổ Liệt Quang Ba
của Đái Mộc Bạch cùng với Nộ Lang Bào Hao Đạn của Hoàng Viễn cơ hồ cùng lúc
đánh tới. Mà lúc này, tầng phòng ngự bên ngoài của Hô Duyên Lực đã bị phá, là
lúc hắn yếu ớt nhất. Trước khi Đái Mộc Bạch phát động Bạch Hổ Liệt Quang Ba
thì hắn đã thi triển Bạch Hổ Kim Cương Biến, giúp cho công kích của hắn bạo
phát lực trong nháy mắt tăng lên.
Nếu như không phải lo lắng đến việc không được giết chết đối thủ thì công kích
lần này của Đái Mộc Bạch sẽ biến thành Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ .
Nhưng làm mọi người của Sử Lai Khắc học viện hoàn toàn không ngờ được đó là,
không có bất cứ gì báo hiệu, chỉ thấy lúc này trên đầu Hô Duyên Lực đã có thêm
một cái mũ giáp bảo vệ, không sai, chính là mũ giáp. Khôi màu vàng đất, nhìn
qua cũng không thấy được vẻ huyễn lệ gì cả, nhưng chỉ với chiếc khôi giáp bảo
vệ đầu đó lại có thể mạnh mẽ ngăn chặn hợp lực công kích của Đái Mộc Bạch cùng
hoàng Viễn.
Oanh—-
Hai chân của Hô Duyên Lực đồng thời bị lún sâu vào đất, phải biết rằng lôi đài
này được làm bằng một loại đá cứng dày một thước mà nên. Quang mang tứ tán,
chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn của hắn, Lam Ngân thảo quấn quanh trên người
đã nát vụn, cả người đã thoát khỏi sự khống chế.
Khoảng cách gần với hắn nhất chính là Đái Mộc Bạch cùng Hoàng Viễn, họ rõ ràng
cảm giác được, lực lưoợng của tên mập mạp này lại một lần nữa được tăng lên,
hơn nữa tăng lên tới một trình độc cực kỳ khủng bố, thân thể chẳng những lại
bành trướng thêm, ngay cả bốn cái Hồn Hoàn trên người cũng đồng thời lóe sáng.
Mũ giáp? Ở giải thi đấu Cao Cấp học viện hồn sư toàn đại lục này có quy định,
không cho phép các tuyển thủ tham gia mang theo bất kỳ khí cụ nào. Chẳng lẽ
đối thủ không biết điểm này sao. Trong nháy mắt đầu hắn hiện ra một ý nghĩ,
đồng tử của Đường Tam không khỏi co rút lại. Bởi vì lúc này trong đầu hắn chỉ
có hai chữ, mà hai chữ này cũng chính là hai chữ mà Hô Duyên Chấn thông qua
truyền âm nhập mật nói cho Hô Duyên Lực, đó là : Hồn cốt.
Không sai, mũ giáp trên đỉnh đầu Hô Duyên Lực lúc này chính là hồn cốt.
Hồn cốt chia làm sáu bộ phận chính, đầu, tứ chi cùng thân thể. Trên đầu Hô
Duyên Lực là chiếc mũ giáp, chứng tỏ hắn đã có được Đầu Hồn Cốt trong sáu đại
hồn cốt rồi.
Kế sách của Đường Tam đã hoàn toàn thất bại khi hồn cốt này xuất hiện. Nhưng
có thể bức bách đối phương sử dụng hồn cốt, không nghi ngờ khiến không ít hồn
sư huyền bí phải chấn động.
Giá trị của Hồn cốt thật sự quá ghê gớm, mỗi một khối hồn cốt đều tuyệt đối là
dùng đống tiền bỏ ra nhưng cũng khó mua được vì số lượng người bán lại cực ít.
Một khi mình có hồn cốt mà để lộ ra ngoài, không thể nghi ngờ đó chính là đối
tượng mơ ước của khối kẻ. Cho dù thực lực của Hô Duyên Lực không kém, nhưng dù
sao hắn cũng chỉ mới trên bốn mươi cấp mà thôi, trước mặt một số tiền bối cao
thủ, muốn giữ hồn cốt của mình cũng là khó khăn vô cùng.
Nếu không phải là e ngại trưởng tôn mình bị đối thủ liên tiếp công kích vào
đầu rồi có thể mang đến hậu quả không mong muốn, thì Hô Duyên Chấn tuyệt đối
không cho phép Hô Duyên Lực sử dụng hồn cốt này. Cho dù là thua cũng không
sao. Nhưng dưới thế cục trước mặt do Đường Tam tạo ra này, vì không muốn bị
đánh thành ngu ngốc hoặc là bị thương nặng ở đầu, Hô Duyên Chấn cũng không thể
không đưa ra quyết định này. Đứa cháu này có thể nói là tương lai của cả Tượng
Giáp tông.
Người xem bình thường không biết mũ giáp này là cái gì, hồn sư cấp bậc thấp
cũng khó đoán ra, nhưng tại vị trí khách quý thì sao lại không đoán ra chứ?
Bạch Kim Giáo chủ Tát Lạp Tư kinh ngạc liếc mắt một cái về Hô Duyên Chấn bên
người, trong mắt hiện lên một tia ghen tỵ. Mà Trữ Phong Trí còn lại là cười
tủm tỉm nói: _ ” Chúc mừng Hô Duyên tông chủ, lệnh tôn tuổi còn nhỏ cũng đã có
được đầu hồn cốt, thật sự là thật đáng mừng. Nhưng Hô duyên tông chủ cũng phải
cẩn thận hơn một chút mới được, ngàn vạn lần đừng để kẻ có tâm kế cướp mất.” _
Hô Duyên Chấn mặt đờ cả ra. Mặc dù Hô Duyên Lực đã hóa giải nguy cơ, nhưng hắn
lại không có một điểm mừng rỡ nào cả. Hồn cốt bị bại lộ trước mặt nhiều người
thế này là chuyện không tốt chút nào. Hừ lạnh một tiếng, _ ” Chuyện của Đệ tử
Tượng Giáp tông ta cũng không cần làm phiền Trữ tông chủ ngươi.” _
Cổ Dong ở bên cạnh Trữ Phong Trí thấy tông chủ hai lần bị đối phương chống
đối, đã không nhẫn nại được nữa chỉ muốn phát tác ngay nhưng lại bị Trữ Phong
Trí kéo lại, nâng ngón tay chỉ xuống trận đấu, _ ” Xem trận đấu đi.” _